Dimitar Berbatov, một cái tên gợi lên nhiều cảm xúc trái ngược đối với người hâm mộ các câu lạc bộ Tottenham, Manchester United và Fulham trong suốt thời gian anh thi đấu tại Premier League. Đối với những người không quá bận tâm về những gì anh không làm trên sân, mà chỉ tập trung vào tài năng thuần túy, thì Berbatov thực sự là một cầu thủ tuyệt vời. Anh là hiện thân của sự hào hoa, kỹ thuật cá nhân điêu luyện và nhãn quan chiến thuật sắc bén, một phong cách chơi bóng đầy tính nghệ thuật, đôi khi khiến người xem quên đi khía cạnh thể chất của trận đấu.
Một đường chuyền đi với lực vừa phải nhưng hơi chệch hướng. Có lẽ, nếu nỗ lực hơn một chút, Dimitar Berbatov đã có thể vươn tới trái bóng. Nhưng điều đó đòi hỏi anh phải cố gắng thêm, và tiền đạo người Bulgaria chưa bao giờ tỏ ra quá sốt sắng trong việc vận động một cách không cần thiết. Anh quá quan trọng để phải làm những việc tầm thường như vậy. Berbatov lúc ấy rất tức giận. Anh nhìn lên người đồng đội và dành cho anh ta một bài “huấn thị” không hề nhỏ. Tom Huddlestone chỉ biết đứng đó và lắng nghe. Berbatov biết mình giỏi hơn thế và phải làm rõ điều đó. Sẽ không có những đường chuyền cẩu thả dưới sự giám sát của anh. Nếu có, anh sẽ không bận tâm phải tự mình sửa chữa lỗi lầm cho người khác.
Ở phong độ đỉnh cao, Berbatov luôn toát ra vẻ xa cách và điềm tĩnh đến khó tin. Anh truyền cảm hứng cho sự kính nể và ngưỡng mộ thầm lặng từ những người xung quanh. Việc anh cất giọng là lựa chọn cuối cùng. Nó phá vỡ ảo giác về sự điềm đạm và khả năng tự chủ phi thường của anh. Đó là điều anh luôn cẩn thận tránh, nhưng đôi khi hoàn cảnh buộc phải thế. Nếu Berbatov bỏ qua chuyện này, ai biết nó sẽ dẫn đến đâu. Một đường chuyền sai là khởi đầu của một con dốc trượt dài. Huddlestone đã được thông báo, một cách rõ ràng, rằng những gì anh làm là không thể chấp nhận được và không bao giờ được lặp lại.
Tiền đạo Dimitar Berbatov trong trận Tottenham thua Birmingham 1-4 năm 2008.
Tôi chỉ có một lần duy nhất được xem Berbatov thi đấu trực tiếp, và chính khoảnh khắc này đã đọng lại trong tâm trí tôi. Dường như vô hại, nhưng nó nói lên tất cả về anh và những kỳ vọng không lay chuyển của anh. Ngày hôm đó, Tottenham Hotspur đã thua Birmingham City với tỷ số 1-4. Có lẽ, đường chuyền tồi tệ của Huddlestone đã tạo nên một ngày thi đấu tệ hại.
Một tuần trước đó, Tottenham đã giành chức vô địch League Cup, đánh bại Chelsea 2-1 trong trận chung kết tại Wembley. Berbatov đã ghi bàn gỡ hòa bằng một quả phạt đền “panenka” điềm tĩnh nhất có thể. Anh thong thả tiến đến quả bóng, chờ Petr Cech đổ người và nhẹ nhàng lăn bóng vào góc đối diện để đưa trận đấu vào hiệp phụ. Anh đã có một mùa giải thi đấu tuyệt vời, mùa thứ hai của anh ở Premier League. Tổng cộng, anh ghi 23 bàn sau 52 trận, nhưng đóng góp của anh luôn lớn hơn nhiều so với những con số thống kê đơn thuần. Anh đã trả lại “sự ngạo nghễ” cho Tottenham và khiến họ cảm thấy mình lại là một câu lạc bộ lớn.
Ngôi Sao Ngạo Nghễ Mới Của Manchester United
Sir Alex Ferguson đã nhìn thấy sự xuất sắc đáng kinh ngạc đó và bị cuốn hút giống như phần còn lại của chúng ta. Những so sánh với Eric Cantona là điều khó tránh khỏi. Chắc chắn Berbatov sẽ thống trị Old Trafford theo cách tương tự. Anh là ngôi sao ngạo nghễ mà Manchester United cần.
Sau cuộc theo đuổi kéo dài cả mùa hè năm 2008, Ferguson cuối cùng cũng có được cầu thủ mình muốn chỉ vài phút trước khi kỳ chuyển nhượng đóng cửa. Manchester City, với túi tiền rủng rỉnh mới, đã cố gắng “cướp” vụ chuyển nhượng vào phút chót nhưng bất thành. Dù sao đi nữa, Berbatov vẫn phù hợp hơn với sự uy nghi của Manchester United.
Số bàn thắng không đến dồn dập trong hai mùa giải đầu tiên của anh tại Old Trafford, nhưng những thước đo thô sơ như vậy không bao giờ có thể gói gọn hết sự thiên tài của anh. Berbatov là hiện thân của những khoảnh khắc kỹ thuật và sự tinh tế đáng kinh ngạc hơn bất cứ điều gì khác. Pha thoát pressing gần như không thể diễn tả được của anh trước West Ham là một trong những pha bóng hay nhất. Đang bị James Collins đeo bám sát sao ở gần đường biên, tưởng chừng không còn lối thoát, Berbatov đã tự mình tạo ra đường thoát riêng, xoay người nhẹ nhàng, kéo bóng và gẩy bóng qua chân hậu vệ chỉ trong một chuyển động mượt mà. Sau đó, anh vẫn giữ được sự điềm tĩnh để chuyền bóng cho Cristiano Ronaldo đệm bóng cận thành. Bàn thắng có thể được ghi danh cho Ronaldo, nhưng thực tế, tất cả là nhờ Berbatov. Cú dứt điểm “làm cho có” đó hoàn toàn phụ thuộc vào sự sáng tạo của anh, một ví dụ điển hình về pha kiến tạo hoàn toàn lu mờ pha dứt điểm sau đó.
Trong mùa giải thứ ba tại United, Berbatov đã kết thúc với tư cách là Vua phá lưới Premier League với 20 bàn thắng. Anh có những hat-trick vào lưới Liverpool, bao gồm một pha “xe đạp chổng ngược” ngoạn mục, và Birmingham, cũng như ghi 5 bàn trong một trận đấu với Blackburn Rovers trên sân nhà. Để cập nhật thêm các [thông tin bóng đá] mới nhất, bạn đọc có thể truy cập các nguồn uy tín.
Giai Đoạn Cuối Sự Nghiệp Kéo Dài
Mùa giải đó kết thúc với quyết định gây tranh cãi khi Berbatov bị loại khỏi đội hình thi đấu trận chung kết Champions League gặp Barcelona. Michael Owen được chọn một cách khó hiểu vào danh sách dự bị thay vì anh, và United đã bị đánh bại dễ dàng 1-3. Quyết định này đã châm ngòi cho rạn nứt giữa Berbatov và Ferguson, sau đó tiền đạo này tuyên bố rằng cách đối xử như vậy khiến anh mất đi sự tôn trọng dành cho HLV.
Anh ít thi đấu trong năm cuối tại câu lạc bộ, khi United ưa chuộng lối chơi trực diện và tốc độ hơn. Có rất ít chỗ cho sự thanh thoát, chậm rãi của anh. Berbatov thi đấu với tốc độ nhàn nhã, di chuyển trên sân như thể được khiêng bằng một chiếc kiệu bởi những người phục vụ trung thành. Thay vì bộ trang phục bóng đá polyester rẻ tiền, anh sẽ phù hợp hơn với dép lê và áo choàng nhung, thong thả hút một điếu xì gà Cuba hảo hạng nhất. Anh là sự xa xỉ tối thượng.
Rời United là khởi đầu của một giai đoạn cuối sự nghiệp kéo dài, một sự giảm tốc đáng kể khi anh dần tiến tới giải nghệ. Chuyển đến Fulham cho phép anh trở thành ngôi sao không thể tranh cãi trong một đội bóng trung bình, và anh rất thích vai trò này. Anh ghi nhiều bàn thắng nhưng có nhiều pha chạm bóng còn đẹp hơn. Một pha bóng đáng chú ý hơn cả là trước Aston Villa, khi anh khống chế một đường chuyền dài từ cánh đối diện đang bay trên không trung ở giữa sân với sự điềm tĩnh tuyệt vời. Anh làm chết cứng trái bóng và chờ đợi bị áp lực, nhưng không ai dám tiếp cận. Đối thủ dường như sợ hãi khi đối đầu trực tiếp.
Sau khi Martin Jol, người quản lý đầu tiên đưa anh đến Anh và hiểu tâm lý của anh, rời đi, Berbatov đã được giải phóng hợp đồng giữa mùa giải xuống hạng của Fulham và chuyển đến Monaco. Tại đây, anh đã ghi một trong những bàn thắng đẹp nhất sự nghiệp lẫy lừng của mình, nhận bóng trong vòng cấm ở góc hẹp, để bóng nảy hai lần rồi tâng bóng qua đầu thủ môn bằng một cú chạm nhẹ nhàng bằng má ngoài chân phải. Anh bước đi với nụ cười mãn nguyện trên môi.
Một thời gian thi đấu tại PAOK trước khi Berbatov xa rời sân cỏ một năm. Giờ đây, anh đang ở Kerala Blasters thuộc Giải Vô địch Ấn Độ, với tư cách là thủ lĩnh của một đội hình bao gồm một số cầu thủ từng thi đấu ở Anh – Paul Rachubka, Wes Brown và Iain Hume – và được huấn luyện bởi David James.
Anh chưa thực sự gặt hái được thành công vang dội tại đó, nhưng chúng ta dám cá rằng anh vẫn sẽ thống trị một trận đấu “một chạm”. Sau tất cả, như anh đã nói trong một lần xuất hiện trên BT Sport: “Vấn đề không phải là tuổi tác, mà là chất lượng.”
Với Berbatov hào nhoáng, điều đó chưa bao giờ là một nghi ngờ.
Kết Luận
Dimitar Berbatov không phải là mẫu tiền đạo cắm truyền thống với lối chơi pressing hay di chuyển không ngừng. Anh là một “số 9 rưỡi” cổ điển, một nghệ sĩ thực thụ với đôi chân ma thuật và bộ óc thiên tài. Từ Tottenham đến Manchester United và Fulham, anh đã để lại vô số khoảnh khắc làm say đắm lòng người, những pha chạm bóng tinh tế, những đường chuyền xé toang hàng phòng ngự và những bàn thắng thể hiện đẳng cấp vượt trội. Dù đôi khi bị chỉ trích vì thái độ “lười biếng”, không ai có thể phủ nhận tài năng và sự độc đáo của “Chú Sóc Nhỏ” (biệt danh của anh thời ở Tottenham). Anh là một trong những cầu thủ kỹ thuật nhất từng thi đấu tại Premier League, một di sản bóng đá khó phai mờ trong tâm trí người hâm mộ [soidongbongda.net]. Bạn nghĩ sao về Dimitar Berbatov và khoảnh khắc nào của anh khiến bạn ấn tượng nhất? Hãy chia sẻ ý kiến của bạn ở phần bình luận!